Chương trước
Chương sau
Tông Chính Khiêm ăn đau nên tỉnh lại, vừa mở mắt ra thì nhìn thấy đứa trẻ lưu manh Hoài Tước đang giơ tay lên định cho anh một cái tát nữa.

Dưới cơn phẫn nộ, anh nắm lấy cổ tay khóa ở sau lưng cô, trừng mắt nhìn cô, hô to:

“Cô làm gì vậy! Còn dám đụng vào tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát đến bắt cô đi đấy!”

“Anh té xỉu.” Hoài Tước vô tội nói: “Trên trán anh có vết thương, đang chảy máu.”

Lúc này Tông Chính Khiêm mới nhớ đến chuyện mới nãy anh trải qua.

Sau đó anh buông tay Hoài Tước ra rồi sờ cái trán của bản thân, đúng là có máu, còn nhô lên một cái u, là do cánh đầu đó đập vào đầu anh, vậy mà quái vật đó lại không tranh thủ cơ hội hút máu của anh.

Anh đẩy đẩy cái mắt kính nhìn xung quanh một vòng, trong phòng khách không có cái gì cả, anh vừa định hỏi Hoài Tước có nhìn thấy cái đầu bay qua bay lại hay không, thì phát hiện cô cúi đầu mê mang nhìn chằm chằm vào nơi cô đang ngồi lên.

“Có thứ gì đụng tôi.” Cô nâng mông lên một chút, lộ ra thứ nhô lên giữa háng anh.

“…”

Anh cảm thấy lúc này thật hỏng bét.

Cơ thể anh còn chưa khôi phục lại từ hình ảnh kích thích trên màn hình, còn bị cô ngồi lên nơi khá nhạy cảm nên thứ đó có phản ứng.



Điều này khiến anh như một tên biến thái động dục với một cô bé còn nhỏ tuổi vậy.

Nhưng khi anh cúi đầu nhìn thấy một vết nước ở chỗ hơi nhô lên dưới quần anh, tiếng “ong ong” vang lên trong đầu anh, sao chỗ đó lại có vệt nước?

Vị trí này thật quá xấu hổ.

Hoài Tước cũng thất vết nước trên quần, cảm thấy có lỗi, nói: “Ngại quá, tôi vừa mới tắm xong, chắc không lau khô.”

“Không lau khô?” Không lau khô là có ý gì? Ý là phía dưới không mặc quần lót à?

Tông Chính Khiêm ổn định giọng nói, cố gắng khống chế bụng dưới đang khô nóng của anh, cũng tận lực không tưởng tượng những chuyện dư thừa, khó khăn hỏi cô:

“Cô không mặc quần lót sao?”

“Không có mặc, lúc nãy anh kêu tôi đặt quần áo dơ vào rổ quần áo bẩn cần giặt, tắm rửa xong thì mặc quần áo sạch, mà quần áo sạch chỉ có cái áo này thôi.”

A! Nên lúc này phía dưới của cô không mặc gì sao?

Da đầu của Tông Chính Khiêm tê dại mà nhìn về Hoài Tước, cô đang mặc áo thun của anh, rộng thùng thình, bộ ngực của cô phồng lên, hai đầu vú nhỏ cách một tầng áo hơi gồ lên.

Phía dưới của cô trần truồng ngồi lên dương cụ của anh, tư thế ái muội, cô còn ngây ngốc oán giận thứ gì đó chọc phải cô, anh chỉ cần duỗi tay ra là có thể vén lên chiếc áo nhìn phía dưới trần truồng của cô…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.