Tông Chính Khiêm, một người ngày thường rất có tài hùng biện nhất thời không biết nói gì, không biết giải thích vấn đề đơn giản “không thể cho người khác nhìn cơ thể trần truồng” cho cô hiểu như thế nào?
Chẳng lẽ ba mẹ cô không dạy cô điều này sao?
“Coi như cô thiên hạ vô địch, cũng không thể phơi bày cơ thể cho người khác xem, ngực và bộ phận sinh dục đề là bộ phận riêng tư, ba mẹ và giáo viên của cô không dạy cho cô những điều này sao?”
Hoài Tước im lặng trong giây lát, lắc đầu nói: “Tôi chỉ nhận được mệnh lệnh “không được tiếp xúc với bất cứ ai” và “tiêu diệt những những người tiếp xúc tôi hoặc có ý đồ tiếp cận tôi” thôi.”
Mệnh lệnh? Cô quả nhiên không phải đứa trẻ của gia đình bình thường, vậy nên nhiệm vụ hằng ngày của cô là giết người? Đây là một tổ chức nguy hiểm! Hay đây là biểu hiện bệnh dậy thì của cô?
“Vậy sao cô lại không tiêu diệt tôi?” Tông Chính Khiêm dừng chân lại, nghiêng người nhìn xuống cô với đôi mắt nghiêm túc hỏi.
“Bởi vì khi tôi gặp anh, tôi không còn nghe thấy mệnh lệnh đó nữa.”
Hoài Tước nở nụ cười xinh đẹp ngọt ngào, đôi mắt cô cong cong, giống như cầu vồng rực rỡ xuất hiện trên bầu trời mây, vẻ mặt vui sướng phù hợp với lứa tuổi cuối cùng cũng xuất hiện trên khuôn mặt cô.
Buổi tối Tông Chính Khiêm dẫn một cô bé mặc váy Lolita Gothic màu đỏ rượu, tóc buộc đuôi ngựa hai bên, trang điểm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609053/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.