Nhìn thấy Nguyên Vũ cả người Hoàng Phượng bỗng cứng đờ, mặt mũi của cô bỗng chốc tái nhợt.
Bà Diễm My không để ý tâm trạng của Hoàng Phượng lúc này nên bà nói với cô:
“Con đi lấy cho Vũ cái bát.”
Nói rồi bà vẫy tay với Nguyên Vũ:
“Nhanh vào ăn sáng luôn con.”
“Dạ vâng!”
Nguyên Vũ ngồi xuống ghế đối diện với Hoàng Phượng. Cô đứng dậy lấy bát cho Nguyên Vũ rồi đặt trước mặt anh.
Anh nhìn cô hỏi:
“Tối hôm qua em không về nhà sao? Anh đi tìm em không thấy?”
Hoàng Phượng chưa kịp lên tiếng đã nghe Bình Minh nói:
“Tối qua…”
Bình Minh vừa mở miệng nói liền bị hai bàn chân của anh đã bị hai chiếc giày của Hoàng Phượng và Thiên Long dặm lên. Lần này hai người còn cố ý dặm thật mạnh khiến những lời tiếp theo của anh như nói trong sự tra tấn:
“Anh sai con bé đi mua dùm anh ít đồ.”
Nguyên Vũ gật đầu:
“Hèn gì em tìm Hoàng Phượng mãi mà không thấy đâu.”
Ông Hoàng Hải chỉ vào chiếc bát còn trống của Nguyên Vũ nói với Hoàng Phượng.
“Lấy đồ ăn cho anh đi con.”
Hoàng Phượng múc cho Nguyên Vũ một ít súp rồi đặt trước mặt anh. Từ lúc anh vào đến giờ cô vẫn chưa nói lời nào.
Nguyên Vũ lúc này mới để ý tới sự có mặt của Thiên Long, anh nhìn Thiên Long hỏi:
“Tôi nghĩ tôi tới đây sớm cậu còn tới sớm hơn.”
Thiên Long cười đáp:
“Tối qua tôi tự lái xe tới, do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-dinh-menh/3094222/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.