Trước sự suy tư của Hoàng Phượng Thiên Long cũng không hối cô trả lời, qua một hồi lâu mới nghe cô lên tiếng. Giọng nói của cô phát ra rất nhỏ như thể sợ anh nghe đước:
“Tôi với Hà là bạn thân hồi cấp ba. Trước khi đi thực tập tôi được nghỉ mấy ngày nên tôi muốn vào Nha Trang chơi tiện thể thăm bạn học luôn. Vừa đặt chân tới Nha Trang thì bạn của tôi phải đi làm, cô ấy bảo tôi ở nhà cô ấy rồi có em trai của cô ấy tới dẫn đi chơi nhưng tôi không nghe lời mà đã lén đi theo cô ấy”.
Hoàng Phượng dừng lại không muốn kể tới đoạn mất mặt nhất của mình. Còn Thiên Long như đang theo dõi Hoàng Phượng kể một câu chuyện hấp dẫn nhưng tới đoạn cao trào thì coi dừng lại khiến anh bất bình lên tiếng:
“Chưa vào trọng tâm.”
Hoàng Phượng bất đắc dĩ nói tiếp:
“Đặt chân lên đảo Phượng chúng tôi được một đội quân vệ sĩ tiếp đón trong đó có một anh chàng xăm trổ đầy mình, không những vậy anh ta còn cầm cây súng rất to nữa thêm nữa ông David Nguyễn đã bao trọn đảo Phượng nên tôi không thấy một bóng người. Vì vậy mà tôi cứ nghĩ chúng tôi đang bị bắt cóc để làm nô lệ tình dục nên khi họ phát cho bản hợp đồng phục vụ anh tôi đã ký mà không cần suy nghĩ. Một lúc sau tôi mới biết anh vệ sĩ kia cầm là súng bắn nước, còn hình xăm trên người anh ta thực tế là áo anh ta mặc, kể cả hợp đồng phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-dinh-menh/3094204/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.