Cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân, Văn Lê Vy rút điện thoại gọi vào số máy của Cố Thừa Phong. chuông điện thoại vang lên nhưng hắn ta không bắt máy, vì còn mãi chăm chỉ cày cấy trên thân người đàn bà như rắn nước đang quấn lấy hắn kia.
Văn Lê Vy vẫn kiên trì gọi. tới cuộc thứ ba hắn cũng chịu bắt máy với thái độ bực dọc. chẳng chờ người gọi phải lên tiếng hắn nói trước luôn vào máy:
" Vy Vy à. anh đang bận, công việc chưa xong được. một lát nữa anh sẽ tới. yêu em nhiều."
Nắm chặt điện thoại trong tay cô cố kìm chế lại cảm xúc của bản thân. trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ" tại sao người đàn ông này lại trơ trẽn như vây? tại sao có thể nói với cô như thế trong khi bản thân đang làm chuyện đáng ghê tởm kia với một người đàn bà khác"
thế nhưng đó chỉ là suy nghĩ của riêng cô. lắng lại giọng, cô cất tiếng đều đều:
" không sao, nếu anh bận thì cứ từ từ. không cần phải vội."
Câu nói vừa kết thúc người đàn ông bỗng giật mình. đây không giống nói chuyện điện thoại mà cứ như đang nghe tiếp hơn. theo quán tính hắn ngoái đầu lại phía sau và thấy cô đang bất động nhìn vào hắn. vậy là cô đã chứng kiến tất cả. nhưng cô đến từ bao giờ, và làm sao cô biết hắn đang ở đây.
" Vy Vy."
hắn vội vàng bò xuống giường. tay vớ tạm được cái áo choàng tắm của khách sạn khoác lên người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-dinh-menh-tinh-yeu-anh-va-em/3067516/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.