Dù chỉ là tiệc thường niên, nhưng khá nhiều nhân vật có tiếng tăm mặt mũi đều tham dự. Những con cáo già sành sỏi trên thương trường làm sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt như thế để lôi kéo các mối quan hệ làm ăn sau này cơ chứ. Đặc biệt chủ nhân bữa tiệc lại là Lâm Ngạo Thiên, ông hoàng thương trường rồi. Dù ai có bận cách mấy cũng cố gắng thu xếp mà đến. Không thể đắc tội với vị đại phật gia này được.
Văn lê Vy cùng anh đi dạo một vòng chào hỏi các đối tác làm ăn của anh. Đúng thật sự cô không hợp với môi trường xã giao như thế này mà. Cô nói nhỏ vào tai anh.
" Thiên, em ra ngoài kia hóng mát chút nhé. Ở đây em thấy ngột ngạt quá."
" Ừ. em cứ nghỉ một lát đi. Anh sẽ qua tìm em sớm nhất có thể."
Anh không quên yêu chiều đặt lên trán cô một nụ hôn trước ánh mắt ngạc nhiên của mấy vị đối tác. Đây là vị tổng tài cấm dục, không gần nữ sắc trong truyền thuyết mà họ đã biết đây sao. Nhìn bộ dáng dịu dàng của anh lúc này có thế nào cũng không giống.
Cô chọn cho mình một chỗ ngồi thoải mái bằng bộ sofa ở một bên góc khuất của đại sảnh bữa tiệc. Vừa ngồi được một lát, cô đã thấy ngay một ly rượu vang đỏ giơ ngay trước mặt mình. Cô ngước mắt nhìn theo quán tính.
" Không ngại uống cùng anh một lý chứ?"
" Trần học trưởng. Tất nhiên là không ngại rồi."
Anh nền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-dinh-menh-tinh-yeu-anh-va-em/3067432/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.