Trăng trên bầu trời không còn sáng ngời như trước nữa, một đám mây đen lặng yên không tiếng động kéo đến che khuất từ lúc nào.
Phương lão bản vừa đi vừa uống mấy ngụm rượu trắng để làm ấm người, tay thìkéo kéo vạt áo, thời tiết đang lạnh như vậy, nếu không phải còn đi cầmcanh gõ mõ thì hắn sớm đã trở về nhà ôm thê tử ngủ một giấc ngon lànhrồi.
Đông! Đông! Đông!
Phương lão bản lấy mõ đập vào cái canh, phát ra âm thanh đơn điệu.
- Cẩn thận củi lửa, coi chừng dễ cháy!
Đi đến cuối con đường, trước mắt Phương lão bản bỗng xuất hiện bức tường của một trạch viện thật to màu xám.
Gió thổi mạnh vào những chiếc đèn lồng màu đỏ được treo ở trước đại môn khiến chúng lắc lư, lão Phương lại cất tiếng kêu lên:
- Cẩn thận củi lửa, coi chừng dễ cháy!
Vừa nói vừa xoa hai tay lại với nhau, khi đi đến trước cửa đại môn thìtrong giây lát, có một bóng đen bay qua người lão Phương khiến hắn sợtới mức giật mình, lão đứng tại chỗ, cố gắng mở to hai mắt nhìn lại.
Trừ bỏ đại môn cùng tường viện cao lớn thì chẳng có gì khác.
Hắn tự mình an ủi trong lòng, chắc chỉ là một con chim to tình cờ bay ngang qua mà thôi.
Tiếp tục đi về phía trước, chân còn chưa kịp hạ xuống, lại có một bóng trắng hiện ra, nhẹ nhàng như gió xẹt qua một tiếng.
Tóc gáy toàn thân Phương lão bản đồng loạt dựng lên, liên tục lui về saumấy bước, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh/2332747/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.