Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
Đã xảy ra, xảy ra thật rồi, rốt cục là đã xảy ra! Tuy rằng sớm đoán được chuyện này cũng chỉ là vấn đề thời gian, nhưng Duy Nhất thật vẫn không ngờ chính mình lại được tận mắt thấy một màn đồng thời cũng bắt được kẻ thông dâm ngay tại giường!
“Ta muốn tru di cửu tộc nhà các ngươi ————!” Tịnh Khang Hầu gia vẫn dùng cái câu uy hiếp vạn năm không đổi kia.
“Ta...... Ta... ta, ta không có! Ta là trong sạch nha, oan uổng cho ta quá!” Mới vừa la lên được dăm ba câu, Tần Chính liền bịt kín miệng lại. Những lời này vì sao lại quen thuộc, dễ nói như thế, cứ như là mấy câu cửa miệng thường ngày của hắn. Còn nữa, hắn vì sao lại phải sợ, đừng nói là hắn chưa có cùng Nghiêm ổ chủ làm ra chuyện bại hoại gì, cho dù hắn có đi chăng nữa, thân là thê thiếp cũng phải câm miệng, cấm hó hé nửa chữ, cùng lắm thì hắn lại thú bát thiếp, có chuyện gì lớn lao đâu, hừ.
Nghĩ vậy, họ Tần ngay tức khắc ngẩng đầu ưỡn ngực, ho khan hai tiếng bày ra tư thế của một vị lão gia, “Lão gia ta nói không có chính là không có, đừng có ở đó mà kêu la. Ta liều chết đến tìm ngươi, không phải tới để nghe ngươi huyên náo, ngươi phải tự cân nhắc thân phận của mình là gì.”
“Thân...... Thân phận?” Duy Nhất co rúm lại một chút, trong lúc nhất thời thật đúng là bị khí thế của Tần lão gia uy hiếp.
Tần Chính trong tâm không khỏi vỗ tay trầm trồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-thuy-phien-ngoai-tam-the-tu-thiep/1320032/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.