Sáng sớm cô đã phải lên công ty mặc dù cực kì không thích nhưng cô là nô lệ của tư bản cơ mà
Dù cho có không muốn nhưng cô cũng không thể làm gì được
Vừa mới ra khỏi cửa cô đã bắt gặp Trần Dữ đang cầm một túi đen gì đó
Theo dõi Trần Dữ là công việc làm thêm của cô thế lên không nhanh không chậm cô tiến lên chào hỏi với anh
Khương Ninh Ngọc: [ thật trùng hợp không thể tin được là tôi lại gặp được anh ở đây đấy ]
Trần Dữ: [ chào buổi sáng tốt lành ] " tôi cố tình chờ ở đấy đó "
Khương Ninh Ngọc: [ anh là đang làm gì vậy? ] ‘tò mò’
Trần Dữ: [ tôi mới ra ngoài mua một chút đồ thôi ]
Khương Ninh Ngọc: [ mua gì mà thần bí dữ vậy ]
Trần Dữ: [ muốn biết không ] ‘cười nhẹ’
Khương Ninh Ngọc: [ nếu anh muốn nói ]
Trần Dữ: [ nếu tôi không muốn cho em biết thì sao ]
Khương Ninh Ngọc: [ vậy thì thật đáng tiếc nha ]
Trần Dữ: [ vào nhà đi rồi tôi cho em xem ]
Khương Ninh Ngọc: [ cần thiết phải vào nhà luôn hả ]
Trần Dữ: [ em muốn biết cơ mà ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh bắt cóc tôi thì sao? ]
Trần Dữ: [ em biết thừa là tôi thích em kia mà sao nỡ làm hại em được chứ ]
Khương Ninh Ngọc: [ có thể đấy, dù gì nhìn anh cũng rất khả nghi ]
Trần Dữ: [
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571342/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.