Đường Ân cười gặng, chậm rãi rút tay mình ra cái nắm của Khuynh Thần. Hắn bước một bước lại gần, ánh mắt đắm đuối nhìn nàng, giọng tha thiết:
– Trẫm biết, nay nàng muốn cùng trẫm đi lễ hội như thế, chắc hẳn những ngày qua nàng không hề quên trẫm, phải không?
Nàng tròn mắt, da mặt như cứng đờ lại. Quả nhiên là như vậy, mẫu thân phụ thân nàng đã bày ra trò này, lừa gạt nàng. Nhưng nàng không thể nói ra, chỉ tự mình thừa nhận mà đáp lại hắn:
– Thần nữ rất vinh dự khi nhận được ý lòng của người. Thật sự thần nữ chỉ muốn xoá tan những hiểu lầm, cũng như thể hiện sự hối lỗi với việc từ chối ngày hôm ấy.
Một tia tăm tối vụt qua mắt Khuynh Thần, mặt mũi hắn tối sầm lại đen như đít nồi. Hắn cắn răng, tay đưa ra ôm lấy eo nữ nhân trước mặt rồi kéo vào lòng mình, giữ chặt nàng mặc cho nàng vùng vẫy. Gương mặt nàng hiện rõ sự hốt hoảng, tay bám vào vạt áo hắn muốn đẩy ra, miệng lắp bắp:
– Hoàng thượng!!! Như thế này không ổn...dù gì thần nữ cũng là người ở phủ Tể tướng, người làm vậy là không hợp quy củ....!!
– Nếu trẫm nói trẫm vẫn luôn muốn nàng là của trẫm thì sao? Nếu trẫm nói, tối nay gặp rồi, không muốn xa thì sao, nàng dám làm trái lệnh của trẫm?
Đôi mắt Đường Ân mở to hết cỡ, đăm đăm nhìn nam nhân đang đứng sát mình. Nàng không tin là hắn lại là con người chiếm hữu như vậy, là kiếp trước dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai-nu-nhan-trong-long-vai-ac/3589395/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.