Phủ Tể tướng
Đường Ân bước vào căn phòng lớn, theo bản năng mà đưa mắt nhìn xung quanh. Phòng ngủ này vô cùng rộng lớn, được xây dựng bằng gỗ tử đàn quý hiếm với cột trụ lớn, trần nhà cao chạm khắc tinh xảo, trên tường còn treo những bức tranh và thư pháp. Chiếc giường lớn được bao quanh bởi màn che lụa thêu hoa văn phong phú, tạo cảm giác sang trọng, quyền quý.
Căn phòng này quả thật rất đẹp, đẹp hơn gấp trăm lần phòng của nàng ở Đường gia. Trong lòng Đường Ân không ngừng vừa tán thưởng vừa ngỡ ngàng. Nàng ngồi lên chiếc giường êm ái, nhún nhún người cảm nhận sự đàn hồi của nó, được nằm trên đây đúng thật là tuyệt vời.
Hạ nhân cùng Án Nhy lách cách bê đồ vào, cung kính cúi người chào rồi đặt đồ xuống theo chỉ định. Án Nhy nhìn nàng tỏ rõ sự lo lắng, chân lạch bạch đạp xuống đất, thái độ có chút giận dỗi:
– Tiểu thư, thế này cũng quá đường đột rồi. Sao lại có chuyện không hôn lễ, không bái đường mà về làm phu nhân của người ta được cơ chứ.
Khác với sự lo lắng của Án Nhy, Đường Ân ung dung đi ngắm tranh, nàng trả lời rất thản nhiên:
– Có gì mà không được. Ta có suy tính hết rồi, em không cần lo.
– Tiểu thư, sao người có thể thay đổi quyết định nhanh như vậy. Người cũng đã từng mong trở thành Hoàng hậu cơ mà..
Án Nhy ôm mặt bất lực, cử chỉ giận dỗi, giọng điệu mè nheo. Đường Ân trào phúng, đưa ngón tay trỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai-nu-nhan-trong-long-vai-ac/3589383/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.