Lão nhân như có vẻ ngạc nhiên :
- Ồ! Gã tiểu tử này to gan thật. Năm xưa ta còn trên chốn giang hồ chưa có một ai dám vô lễ với ta như thế.
Hàn Tùng Bá bình tĩnh :
- Lão đại tiền bối hãy nhớ cho lúc mới vào đây tại hạ đã lễ phép xin bái kiến và thỉnh cầu lão đại tiền bối một chuyện, tại hạ chưa hề dám vô lễ bao giờ, nhưng nay chỉ vì muốn bảo toàn sự bí mật cho động Tiểu Bồng Lai này, thì lão đại tiền bối cứ ra tay, tại hạ không hề ân hận chi cả.
Lão nhân càng ngạc nhiên trước tính khẳng khái, cang trường của Hàn Tùng Bá :
- Ồ! Gã tiểu tử này quả thật bẻn mép, nhưng trước sau gì ta cũng phải giết ngươi. Có điều, ta muốn biết ngươi tới đây thỉnh cầu việc gì?
- Tại hạ tới đây thỉnh cầu cây Vạn Niên Chi Bảo.
Lão nhân trầm giọng :
- Ồ! Đã có một số cao thủ chết vì đi tìm tòi cây Vạn Niên Chi Bảo, ngươi chưa rõ à?
Hàn Tùng Bá thản nhiên :
- Tại hạ đã từng nghe tới điều này, trước khi đi đã có người ngăn cản. Họ bảo tại hạ tới Tiểu Bồng Lai là bị giết, nhưng tại hạ vẫn nhất quyết ra đi.
Sắc mặt lão nhân hiện nét kinh dị :
- Ngươi quả là một kẻ to gan, lớn mật. Ngươi định xin cây Vạn Niên Chi Bảo để làm gì?
- Tại hạ muốn cứu mạng một người bị trúng nhằm độc chiêu “Đoạn Phách Ly Hồn” của Thiên Sơn tứ quái.
- Nạn nhân là gì của ngươi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-coc/3992902/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.