Hàn Tùng Bá và Kỳ Hoa Nữ theo con đường quan lộ đi thẳng về hướng thị trấn Tế Châu. Đôi nam nữ thiếu niên định tới đó nghỉ qua một đêm rồi sáng mai sẽ lên đường. Trời tối dần. Trải qua hết dãy núi đến một cánh đồng cỏ hoang vu, mông quạnh. Hết cánh đồng cỏ lại tới một dãy đồi còn cách thị trấn Tế Châu chừng ba mươi dặm. Lúc này vầng trăng cũng vừa lên, đỏ chói như viên hồng ngọc khổng lồ, soi ánh mơ màng trên vạn vật.
Đang đi bên cạnh Hàn Tùng Bá, chợt Kỳ Hoa Nữ lên tiếng :
- Hàn Tùng Bá! Hãy đề phòng trên đoạn đường này.
Hàn Tùng Bá day qua :
- Đề phòng gì thế em?
- Đề phòng bọn Thiên Linh giáo có thể xuất hiện trên con đường này bất cứ lúc nào. Chính em đã bị bọn chúng đón chận ở phía trước mặt kia cách đây không xa.
Hàn Tùng Bá chợt hiểu :
- Ồ! Ra thế...
Giọng nói của Kỳ Hoa Nữ rất băn khoăn :
- Hàn Tùng Bá! Hay là chúng ta tìm một nơi nào kín đáo trong dãy đồi này nghỉ qua một đêm, đợi sáng mai tới thị trấn Tế Châu có thể sẽ an toàn hơn.
Hàn Tùng Bá vững niềm tin nơi mình :
- Đường từ đây tới thị trấn Tế Châu chẳng còn bao xa nữa, chúng ta cứ tới đó, đêm nay sương gió đầy trời, nằm trong dãy đồi này hiền muội sẽ bị nhiễm sơn phong, lâm bệnh dọc đường càng gặp khó khăn hơn.
Kỳ Hoa Nữ không yên trong lòng :
- Hiện giờ em nghe trong lòng hồi hộp, hình như báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-coc/3992896/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.