Đến chiều hôm sau khi ánh nằng vàng còn thoi thóp trên quãng tầng cây, Mộc Trầm Hương và Hàn Tùng Bá đã tơi cấm địa của Địa Ma giáo. Sợ bị lộ diện do bọn môn đồ Địa Ma giáo tuần phòng. Mộc Trầm Hương và Hàn Tùng Bá ẩn mình vào trong cánh rừng rậm tránh con độc đạo thẳng vào Tổng đàn. Trời tối hẳn, Mộc Trầm Hương và Hàn Tùng Bá mới trổ thuật khinh công tới Địa Ma cung.
Mộc Trầm Hương khẽ thầm :
- Hàn thiếu hiệp. Chúng ta hãy đi vòng ra phía sau tòa thành đừng để bọn canh gác phát hiện sẽ hỏng cả mọi việc.
- Vâng
Hai người len lỏi trong bóng tối đặc dày vòng ra phía sau Địa Ma cung. Tới tường thành Mộc Trầm Hưong và Hàn Tùng Bá ngưng lại đưa mắt quan sát một lúc.
Phút giây, Mộc Trầm Hương vẫy tay :
- Hàn thiếu hiệp, hãy theo ta.
Thiếu phụ áo đỏ bằng một thân pháp như tơ thăng lên đứng lên đầu tường. Hàn Tùng Bá cũng thi triển khinh công tuỵệt kỹ theo sau Mộc Trầm Hương. Hai người đứng trên đầu tường quét mắt nhìn sang bốn phía thăm dò. Không có một tên môn đồ Địa Ma cung nòa thấp thoáng nơi đâu cả.
- Thiếu hiệp! Hãy sang bên kia cây cổ thụ.
Mộc Trầm Hương như chim đại bàng bay đi. Hàn Tùng Bá theo nàng như hình với bóng. Hai người đáp xuống cành cổ thụ, rảo mắt xem xét phía trong tòa cổ thành. Chẳng thấy có động tĩnh chi cả. Phía sau tòa Địa Ma cung im lìm chìm trong bóng tối.
Mộc Trầm Hương trỏ tay về phía có ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-coc/3992889/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.