14.
Ngụy Vô Tiện vùi cả người trong chăn, tự quấn chặt mình thành một cái kén, chỉ để lộ ra mỗi đôi mắt, lén lút nhìn về phía Giang Yếm Ly đang ngồi cạnh bàn.
Y sư đến bắt mạch xong thì đã rời đi, bên trong phòng dành cho khách hoàn toàn yên lặng. Lam Vong Cơ ngồi ở mép giường, mấy ngón tay thon dài cũng lẳng lặng mà khoác lên chỗ kia. Ngụy Vô Tiện vốn còn định nhẹ nhàng thò tay ra khỏi chăn để nắm lấy mấy ngón tay của Lam Vong Cơ, nhưng mà mấy đầu ngón tay vừa nhúc nhích thì lại nghĩ tới Giang Yếm Ly đang còn ngồi bên cạnh. Từ trước đến nay đây là lần đầu tiên có chuyện hắn không dám làm bất kỳ chuyện gì mờ ám dưới mí mắt sư tỷ. Một lúc lâu sau, Giang Yếm Ly mới mở miệng gọi hắn:
"A Tiện..."
Ngụy Vô Tiện vừa nghe thấy nàng lên tiếng đã 'roạt' một tiếng kéo chăn trùm kín đầu, trốn luôn bên trong không dám thò đầu ra. Bên trong chăn vừa tối lại vừa bí, đến ngay cả tiếng hít thở cũng nghe thấy rõ ràng, thế nhưng lại không nghe thấy Giang Yếm Ly nói thêm gì. Hắn từ từ kéo chăn xuống từng chút từng chút một, nhìn thấy Giang Yếm Ly cũng đang nhìn hắn, trên mặt mang theo thần sắc nghiêm túc hiếm thấy, thế nhưng trong mắt vẫn toàn là bao dung cùng bất đắc dĩ. Giang Yếm Ly nói:
"Đệ... thật sự là..."
Ngụy Vô Tiện vội vàng gật gật đầu. Tuy Giang Yếm Ly đã nghe y sư nói qua một lần, thế nhưng vẫn có chút không thể tin nổi mà hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-xuan-vu-kinh-xuan/1151663/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.