10.
Canh nóng hôi hổi đang được hầm trong phòng bếp, Giang Yếm Ly múc cho hắn một chén thật đầy, sau đó lại nhìn ra phía ngoài cửa, hỏi Ngụy Vô Tiện:
"Lam nhị công tử không đến thật à?"
Ngụy Vô Tiện cũng liếc mắt nhìn ra ngoài theo nàng. Lúc nãy Giang Yếm Ly vừa đến, đám sư đệ đang vây quanh Ngụy Vô Tiện cũng biết lúc này đúng là đã đến giờ ăn cơm trưa thật rồi, lại từ bên cạnh Ngụy Vô Tiện như ong vỡ tổ nhào đến phòng bếp. Cuối cùng thì Ngụy Vô Tiện cũng tìm được chút yên tĩnh, Lam Vong Cơ cũng bước đến từ phía sau hắn, cực kỳ nhã chính mà hành lễ với Giang Yếm Ly.
Giang Yếm Ly có chút ngạc nhiên nhìn nhìn Ngụy Vô Tiện, nhưng vẫn không quên đáp lễ, chào:
"Lam nhị công tử."
Xưa nay Ngụy Vô Tiện thân thiết cùng sư tỷ của mình đã quen, đã lâu không gặp cũng không cảm thấy xa lạ, lập tức nhào đến hỏi hôm nay bữa trưa ăn gì, có canh hay không linh tinh gì đó, lôi kéo Giang Yếm Ly đi về phía phòng bếp, đi hai ba bước vẫn không thấy Lam Vong Cơ đuổi theo, ngạc nhiên hỏi:
"Lam Trạm, ngươi không đi à? Ngươi nên nếm thử canh do sư tỷ của ta hầm một lần, cam đoan là ngon đến mức làm ngươi nuốt cả lưỡi!"
Lam Vong Cơ nói với hắn:
"Ngươi đi đi."
Ngụy Vô Tiện nghĩ rằng y còn muốn đi dạo quanh đây, cho nên cười nói:
"Vậy được, nếu ngươi không cẩn thận tụt xuống cái hầm ngầm hay kẹt vào cái vách tường nào đó thì nhớ kêu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-xuan-vu-kinh-xuan/1151659/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.