Chiến sự Xạ Nhật Chi Chinh rất là ác liệt, thế lực Ôn gia như mặt trời ban trưa, chiến đấu rất gian nan, nhưng nhờ vào vị kỳ nhân dị sĩ vô danh kia, mà thương vong của tu sĩ giảm đi rất nhiều.
Giang Yếm Ly không thể nào lên chiến trường, cũng chỉ có thể làm mấy việc lặt vặt ở hậu cần, nói đến cũng kỳ lạ, mỗi lần nàng nhìn thấy vị kỳ nhân dị sĩ kia, trong lòng luôn mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc.
Nàng cúi đầu nhìn canh sườn hầm củ sen trong tay, lắc đầu, đi về hướng doanh trại. Gần đây chiến sự bận rộn, A Trừng và A Tiện đều rất vất vả, nên uống thêm chút canh để bồi bổ thân thể.
"Sư tỷ sư tỷ, ta cũng tới giúp đỡ nè". Giọng nói rất là vui sướng vang lên.
Giang Yếm Ly cúi đầu nhìn thấy, "Hoá ra là A Dương ha, ngươi cứ thế lẻn ra ngoài rồi? Trở về sợ là sẽ bị mẹ phạt". Sau đó cười nói, "Giúp đỡ? Là ngươi cũng muốn ăn canh phải không? Nghịch ngợm". Nàng giơ bàn tay không cầm mâm đồ ăn, quét qua mũi Tiết Dương một cái.
Tiết Dương nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ sau khi trở về, không khỏi run rẩy thân hình, thật vất vả lắc lắc đầu mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng làm nũng nói, "Đều do canh sườn hầm củ sen sư tỷ hầm ăn quá ngon, A Dương thích quá. Sư tỷ sư tỷ, sư tỷ là tốt nhất, người sau khi trở về nhất định phải cứu ta nha!"
"Nói ngọt" Giang Yếm Ly nhoẻn miệng cười, "Cứu ngươi cứu ngươi, được được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tro-ve-thuo-ban-dau/479637/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.