Là ban đêm, ánh trăng mờ ảo.
Ôm tâm tình khó miêu tả, hai người Vong Tiện dần dần chìm vào giấc mộng.
Giống như ấn nút quay nhanh, Nguỵ Anh chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên, chính là một ngày trôi qua, lại rung chuyển một cái, thêm một ngày, rung chuyển một cái, lại một ngày, tổng cộng rung chuyển ba lần!
Vào lần rung chuyển thứ ba, hắn phát hiện một điểm đặc biệt của Lam Trạm, y làm việc và nghỉ ngơi một cách có quy luật đến mức không giống người!
Theo lý thuyết trong động không có mặt trăng mặt trời, hắn sở dĩ biết là ba ngày, ngoại trừ ba lần rung lắc, còn có quy luật làm việc và nghỉ ngơi khiến người ta giận sôi kia của người Lam gia nữa. Cứ tới giờ là tự động ngủ, tới giờ là tự động tỉnh lại. Hắn ngây người nhìn Lam Trạm tỉnh dậy ba lần một cách đều đặn, trong khi chính mình còn đang ngủ khò khò, khác biệt không phải quá rõ ràng.
Hắn không khỏi sinh ra cảm giác cực kỳ kính nể đối với Cô Tô Lam thị, dạy ra được một tiểu cũ kỷ nghiêm túc như Lam Trạm còn chưa nói, thế mà lại có thể nuôi dưỡng ra được quy luật làm việc và nghỉ ngơi trái tự nhiên kiểu này! Rốt cuộc làm sao được như vậy?
Sau đó, hắn thấy chính mình và Lam Trạm thường đi quan sát tình hình con Đồ Lục Huyền Vũ kia, rồi thu nhặt hết vũ khí rơi rụng trên mặt đất, đếm đếm, mũi tên lông vũ khoảng 10 chiếc, trường cung mang về được 20 cây, thiết lạc khoảng bốn năm cái.
Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tro-ve-thuo-ban-dau/479615/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.