Trời mới vừa tối, Nguỵ Anh đã gấp chờ không nổi leo lên giường nằm, nhìn hình người nhỏ xíu hôn môi vẽ trên đầu giường, rơi vào trầm tư.
Về mặt lý trí, hắn biết nếu sau này kết thành đạo lữ với y, vậy thì Lam Trạm tất nhiên không bị sao cả, nhưng về mặt tình cảm, hắn lại không cách nào yên tâm.
Hơn nữa xem trong mộng cảnh kia, với kích thước của con yêu thú này và lực cắn của hàm răng sắc nhọn của nó, dễ dàng cắn đứt đôi một người. May là dường như nó không thích cắn xé, sau khi cắn trúng người, bất kể sống hay chết đều lôi vào trong lớp mai của nó, để từ từ thưởng thức. Nếu không nó chỉ cần hơi dùng sức của hàm răng, thì cái chân này của Lam Trạm sẽ bị đứt ngay. Mai rùa này lại vô cùng cứng rắn đao kiếm không đâm thủng, một khi nó ngậm Lam Trạm kéo vào, sợ là đừng nghĩ tiếp nữa!
Torng lúc nôn nóng, Nguỵ Anh dần dần chìm vào giấc ngủ.
Vừa mở mắt, Nguỵ Anh liền phát hiện chính mình đang chạy như điên, trước khi đầu của con thú này rụt lại, đột nhiên nhào tới, bám chặt vào răng nanh hàm trên của nó. Hai chân để trên mai rùa của yêu thú, đôi tay giữ chặt lấy chiếc răng nanh đó, giống như một cái gai, sống chết gì cũng mắc ngay chỗ đó, không cho nó rụt cổ vào.
Lam Trạm không ngờ hắn dưới tình huống này còn có thể đuổi theo, cực kỳ kinh ngạc. Đừng nói Lam Trạm, bản thân Nguỵ Anh nhìn thấy cũng ngây người. Với tình trạng cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tro-ve-thuo-ban-dau/479613/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.