3.
Là ban đêm, trong mộng.
Từ lâu trước khi đi ngủ, Nguỵ Anh và Lam Trạm giống như số mệnh đã định liền có một loại dự cảm, giấc mộng đêm nay sẽ không còn là những mảnh vỡ của quá khứ nữa, quả nhiên không sai.
Nguỵ Anh chỉ cảm thấy chính mình cầm hai vò rượu, vừa ngâm nga một bài hát nhỏ vừa nhanh nhẹn lẹ làng bước đi trên đường. Đi không bao lâu, thì trước mặt là một bức tường cao. Hắn vừa mới trèo qua tường, chân còn chưa bước vào, thì đột nhiên một giọng nói thanh lãnh vang lên.
"Ban đêm người trở về quá giờ mẹo không được phép đi vào, đi ra ngoài". Lam Trạm biết rõ mình ở trong mộng, nhưng không thể khống chế mà nói ra những lời đó.
Nguỵ Anh vừa nghe thấy giọng nói này, tuy không nhìn rõ đường nét người trước mắt, nhưng biết ngay là người trong mộng kia, có cảm giác là người đó rất đẹp.
Hắn vừa định hỏi ngươi là ai, nhưng miệng lại không tự chủ được mà nói: "Thiên Tử Tiếu! Chia cho ngươi một vò, coi như không nhìn thấy ta được không?" Nở nụ cười thật tươi.
Kỳ diệu thay, tuy rằng không nhìn rõ mặt đối phương, Lam Trạm không hiểu sao lại cảm thấy đối phương cười, hơn nữa nụ cười này cực kỳ đẹp. Nghĩ vậy, trái tim y không khỏi đập mạnh một chút.
"Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm rượu, tội thêm một bậc".
"################# cấm rượu, tội thêm một bậc".
Thiệt tình, một câu nói như vậy còn không để cho ta nghe rõ ràng, cái mộng cảnh chết tiệt này. Nguỵ Anh trong lòng oán giận thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tro-ve-thuo-ban-dau/479605/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.