Bàn tay kìm hãm trên người rốt cuộc buông lỏng ra, Ngụy Vô Tiện kiên quyết giật đai cổ tay bịt mắt y xuống. Ánh sáng đột nhiên ập vào làm cho y nheo mắt. Đợi đến lúc y nhìn rõ xung quanh thì người kia làm gì còn ở đó nữa!
Trong thinh không chỉ có tiếng gió thổi hiu hiu, giống như cười nhạo y một tên đàn ông to tướng lại bị người ta đè chặt trên cây thâu hôn. Ngụy Vô Tiện nghiến răng, chọn một hướng theo cảm tính đuổi theo. Nhưng chỉ qua một khoảnh khắc, bước đi của y đạp vào khoảng không. Trời đất quay cuồng một trận. Ngụy Vô Tiện nhắm nghiền mắt theo bản năng, lập tức té lăn quay trên mặt đất.
Cảm xúc dưới người không đúng chút nào. Ngụy Vô Tiện mở choàng mắt. Trong chớp mắt tiếp theo, ở trong mắt y tràn đầy vẻ kinh ngạc. Lúc này đây, y đang ngã ngồi trên một cái bè gỗ.
Ở trong tay còn có một cái cần câu cá. Y đưa mắt nhìn bốn phía, chỉ thấy biển rộng vô hạn. Ngụy Vô Tiện hoang mang nhìn vòng vo mấy phương hướng cũng không nhìn ra mảnh đất liền hay hòn đảo nhỏ nào. Bốn phía đều là nước biển dập dềnh, mênh mông, bát ngát.
Y mắng to trong lòng. Rốt cuộc là ai làm cái trò này?! Nhất định là có người gài bẫy y, truyền tống (*) y đến giữa biển lớn. Bây giờ bản thân lại không thể ngự kiếm rời đi. Thôi xong. Đi đời nhà ma cái mạng già này rồi. Y lại hoàn toàn không biết, lúc này đây cả cái tiên môn không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-tren-bien/2689655/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.