Tháng đó phụ thân Lam Tuyên cuối cùng cũng trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ, có hai sư huynh khác tròn mười tuổi, được đưa đến cho sư huynh lớn tuổi hơn chăm sóc, chỉ còn lại Lam Nguyện ở cùng với Lam Trĩ.
Lam Vong Cơ đưa bọn chúng đến gian phòng bên cạnh Tĩnh Thất.
Lam Trĩ lần đầu tiên đến Tĩnh Thất, trong nháy mắt bị bao phủ trong mùi đàn hương nồng đậm thanh lãnh kia, làn khói trắng lượn lờ quanh quẩn trên đỉnh lư hương, nhưng nó vẫn cảm thấy mùi hương đó khác với mùi hương của Lam Vong Cơ. Nó có thể nhận ra mùi hương riêng biệt của Lam Vong Cơ trong một căn phòng bao phủ mùi đàn hương, khiến cho Lam Trĩ nhớ tới những buổi tối phủ đầy ánh trăng hoặc phủ đầy tuyết kia, còn có cánh cửa bị nó đẩy ra nữa.
Lam Vong Cơ ở Tĩnh Thất dạy Lam Nguyện tập đàn, Lam Trĩ ở bên cạnh xem. Trên bàn để hai cây đàn đối diện nhau, ở giữa để năm sáu cái túi khoả linh nang, nhốt các loại linh hồn vô hại, Lam Vong Cơ trước hết đàn một lần, Lam Nguyện sau đó đàn theo một lần, tất cả đều luôn là câu hỏi "Người nào" trong khúc nhạc《Vấn Linh》. Lam Vong Cơ đàn xong, tiếng đàn đáp lại luôn luôn giống nhau, đến khi Lam Nguyện đàn, tiếng đàn có khi không kêu, có khi kêu thành một mảnh, trầm bổng khác nhau, Lam Vong Cơ liền kêu cậu bé đàn lại.
Liên tiếp mấy canh giờ, Lam Nguyện rốt cuộc nghe được một linh hồn trả lời trên đàn của cậu bằng một đoạn âm thanh giống với âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thuy-ky-van-doan/264812/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.