Ngụy Vô Tiện hoảng hốt tiến vài bước về phía trước, vô thức đứng cách xa cái quầy hàng thơm ngát kia một chút. Hắn đang nghĩ đến khi mình đi cùng Lam Vong Cơ thì phải làm thế nào để gợi chuyện lên đây. Có thể tưởng tượng đến nhưng suy đi nghĩ lại thì hắn vẫn cứ vượt xa chủ đề: Lần này xuống núi, hai người bọn họ có nói nhiều hơn một chút, Lam Trạm đối với hắn cũng không có mất tự nhiên như mấy ngày trước nữa...xem ra đi dạo chơi lúc Tết cũng có hỗ trợ được vài phần.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve áo choàng, lại nghĩ: Nếu đã vậy, thì bây giờ cứ vui chơi như vậy trước đã, cứ vui vẻ cho qua. Nếu cứ nằng nặc muốn nói chuyện của hai người thì e rằng năm mới này sẽ khó tránh khỏi rủi ro.
Đang suy tư thì đám trẻ nhỏ chơi bắn bi dí theo một đứa bé nữa chạy lướt qua người hắn, trong đó có một đứa mặc y phục đỏ đụng phải bả vai hắn, thoáng chốc đã kéo hắn về phiên chợ náo nhiệt này. Ngụy Vô Tiện nghe thấy một tiếng "Thật xin lỗi" ngắn ngủi len vào giữa những tiếng cười đùa, lúc quay đầu lại thì đám con nít kia cũng đã biến mất trong đám người, nhưng những nơi bọn chúng đi qua thì để lại không ít tiếng quở trách.
Ngụy Vô Tiện bất lực quay đầu về, hắn không ngờ tới là bây giờ lại có rất nhiều hoa đăng sáng ngời đập vào mắt hắn. Mê man trong dòng suy nghĩ, hắn bất tri bất giác đã đi đến dòng sông trong thành, có không ít người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/994306/chuong-21-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.