"Người trẻ tuổi đúng là có tinh thần" hắn nói với Ôn Ninh ngồi ở trước, dừng một chút hắn lại nói tiếp "Đợi lát nữa đưa ta về đến cổng Vân Thâm Bất Tri Xứ, ngươi đi tìm bọn Tư Truy đi...Noãn sơn thú kia cũng không phải là yêu thú hung ác nhưng đôi khi cũng rất phiền toái. Có ngươi, bọn hắn cũng không gặp chuyện gì lớn"
Ôn Ninh đang nghĩ tới a Uyển, nghe thấy vậy thì nghiêm túc gật đầu, ý sẽ chăm sóc tốt cho bọn tiểu bối. Nhưng mà cậu không nhịn được quay lại nhìn Ngụy Vô Tiện đang ở trong xe ôm hoa, khuôn mặt tái nhợt của hắn lộ ra vài phần mệt mỏi, cậu nhỏ giọng, nói "Lần sau...Không biết có thể cùng Ngụy công tử đi săn đêm không?"
Ngụy Vô Tiện chống cằm nhìn cậu, nhíu mày nói "Ôn Ninh, ngươi nghĩ gì thế. Mọi chuyện có lần một tức sẽ có lần hai, có lần hai thì có lần ba. Chuyến đi này không phải rất suôn sẻ sao? Cho nên, sau này thời gian đi săn đêm sẽ còn nhiều hơn"
Lúc này Ôn Ninh mới gãi đầu, cũng yên lòng, cười ngu ngơ.
Từ thành ở chân núi đến cổng Vân Thâm Bất Tri Xứ cũng không mất nhiều thời gian. Xe ngựa dừng lại, Ôn Ninh đỡ Ngụy Vô Tiện xuống xe, vừa ra tới cửa thì phát hiện đã có người sớm đã đứng đây tiếp đón hắn. Theo hiểu biết của hắn, đây là y sư Lam thị lúc trước thường xem bệnh cho hắn.
Y sư hành lễ với hắn, nói là Hàm Quang Quân phân phó, đoán chừng hôm nay Ngụy công tử sẽ trở về nên lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/234659/chuong-9-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.