Sáng sớm mấy ngày hôm sau, Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi phát hiện Ngụy Vô Tiện ngồi xổm ở bãi cỏ trước Tĩnh thất, còn cầm theo một cái chậu sắt nhỏ, giống như đang ném cái gì vào trong đó.
Hai người bọn họ tiến về phía trước vài bước, cách Ngụy Vô Tiện ba bước chân thì dừng lại, cùng hành lễ với Ngụy Vô Tiện.
"Ngụy tiền bối"
"A là Tư Truy với Cảnh Nghi sao? Các ngươi nghe học xong rồi hả?" Ngụy Vô Tiện vỗ vỗ bàn tay vừa cầm cái chậu sắt, muốn lau sạch một ít rỉ sét dính trên tay, hắn ngẩng đầu lên nói chuyện với hai tiểu bối đứng đối diện.
"Đúng vậy, tụi con vừa mới nghe học xong, đi ngang qua đây thì thấy Ngụy tiền bối ngồi xổm ở nơi này"
"Đúng đó, Ngụy tiền bối, người làm gì vậy?"
Biểu hiện đầy dấu chẩm hỏi của hai tiểu bối này chang nhau.
"Hừm hừm..." Ngụy Vô Tiện thần thần bí bí đứng lên, vẻ mặt khẩn trương nhìn xung quanh "Các ngươi trả lời cho ta chuyện này"
"Ngụy tiền bối, mời người nói" Lam Tư Truy nói xong, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, cậu thấy Ngụy Vô Tiện khẩn trương như vậy thì nhất định không phải là việc nhỏ.
"Hàm Quang Quân nhà các ngươi... bây giờ đang ở đâu?"
"A, Hàm Quang Quân đang ở Lan thất, chắc một lúc nữa cũng chưa về đâu, có chuyện gì sao?" Lam Cảnh Nghi thoải mái trả lời câu hỏi của hắn.
"Ha ha, vậy là tốt rồi, đốt ngay thôi!" Nói xong, hắn lấy từ đai lưng ra một quyển sách, lập tức ném vào trong chậu sắt nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-suong-ngon-chi-thu/247675/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.