20.
Ngụy Vô Tiện đã rất lâu rồi không có giấc ngủ an lành. Trước kia ở bãi tha ma, chuyện thỉnh thoảng mất ngủ vài đêm là việc thường xảy ra.
Mấy ngày nay đột nhiên đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, khó tránh khỏi có chút không quen, đương nhiên cũng không thể ngủ ngon giấc.
Ngụy Vô Tiện tỉnh lại lần nữa, trời vẫn như cũ còn chưa sáng. Vừa mở mắt, hắn liền phát hiện mình vẫn đang duy trì cái tư thế kia mà chìm vào giấc ngủ, bị Lam Vong Cơ ôm vào ngực, mà đầu của hắn cũng chôn trong lồng ngực của đối phương.
Về phần trước đó Tùy Tiện bị hắn một mực ôm lấy, hiện tại không biết đã lăn đi đâu, thay vào đó, hai đầu cánh tay của hắn lại đặt trên người Lam Vong Cơ.
Tục ngữ nói trước lạ sau quen, hôm qua lúc ngủ Ngụy Vô Tiện liền đã đoán được tỉnh lại sẽ là tình cảnh như vậy, cũng không lấy làm ngạc nhiên, ngược lại có chút hăng hái mà nhìn chằm chằm vào Lam Vong Cơ đang an tĩnh ngủ, đánh giá một lượt.
Nếu như nói lúc tỉnh, trên gương mặt kia ít nhiều còn có mấy phần thần sắc lãnh đạm, thì bây giờ nhắm mắt lại, liền chỉ thấy đường nét tuấn mỹ cùng ôn hòa. Kia là những dấu vết lưu lại trên người đối phương theo năm tháng.
Ngụy Vô Tiện dựa vào ngực Lam Vong Cơ, nhiệt độ cơ thể của y không ngừng truyền đến người hắn, khiến hắn cảm thấy có chút an nhàn mà thoải mái dễ chịu. Hắn kìm lòng không đặng, khóe miệng cười một cái, không chút dấu vết mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-sao-biet-khong-phai-phuc/479644/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.