15.
Tuỳ Tiện?! Tuỳ Tiện của hắn đâu?!
Nguỵ Vô Tiện co chân chạy một đoạn thật xa mới ý thức được nơi này không phải bãi tha ma cũng không phải Vân Thâm Bất Tri Xứ, hắn phải đi đâu để tìm Tuỳ Tiện chứ?
Đứng ngây ngốc tại chỗ một lát, một thân ảnh áo trắng quen thuộc xuất hiện như cứu tinh cuộc đời hắn. Nguỵ Vô Tiện không nghĩ nhiều, ba chân bốn cẳng chạy tới, cả người bổ nhào lên Lam Vong Cơ. Hắn bắt lấy cánh tay y mà rung lay mấy cái, hỏi: "Lam Trạm, kiếm của ta đâu?"
"......." Lam Vong Cơ lặng im không nói gì đỡ lấy hắn, nhìn xem bộ dạng hắn kích động tới mức trừng to mắt hết cỡ. Đầu lông mày khẽ nhếch, nhưng Lam Vong Cơ vẫn không nói lời nào, trực tiếp lấy một vật từ trong túi càn khôn ra, đưa cho Nguỵ Vô Tiện.
Nguỵ Vô Tiện sửng sốt một chút, nhưng hiển nhiên không phải là đang suy nghĩ "Vì sao Lam Trạm lại mang theo cái này như vật tuỳ thân bên người". Nguỵ Vô Tiện nhận lấy vật kia từ trong tay người nọ, cầm đến trước mặt xem xét, đúng là Tuỳ Tiện của hắn rồi.
Lam Vong Cơ nói: "Nguỵ Anh?"
Nguỵ Vô Tiện đứng yên tại chỗ, nói: "Ngươi đừng lên tiếng!"
Lam Vong Cơ liền im lặng, ở một bên lẳng lặng quan sát hắn.
Nguỵ Vô Tiện cùng thanh kiếm này giống như xa cách đã lâu. Hắn dùng tay vuốt ve từng đường vân trên vỏ kiếm cũ kỹ, nhíu mày, không tự chủ được mà cắn vào môi dưới của mình. Cuối cùng hắn quyết định dùng sức một chút, đem linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-sao-biet-khong-phai-phuc/269183/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.