🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng Ngụy Vô Tiện vẫn không thể đến được đầu mùa xuân, sinh mệnh của hắn vĩnh viễn dừng lại ở đầu mùa đông.

Bỗng nhiên Lam Vong Cơ cảm thấy đáy lòng rét lạnh, lạnh đến mức cả người y phát run, y không dám nhìn Ngụy Vô Tiện trong lòng đã không hơi thở, y dường như không thể tin được.

Y ôm Ngụy Vô Tiện vào trong lòng, sau đó đặt đầu mình lên trên vai đã sớm không có độ ấm của Ngụy Vô Tiện, y nói: "Ngụy Anh, ngươi đừng làm ta sợ."

Đương nhiên Ngụy Vô Tiện không trả lời Lam Vong Cơ, hắn ở trong lòng Lam Vong Cơ nhắm chặt hai mắt, giống như sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Đầu ngón tay run rẩy của Lam Vong Cơ nhẹ nhàng chạm vào mặt Ngụy Vô Tiện, không còn độ ấm, không biết đã bao lâu, đã bao lâu rồi thân thể của Ngụy Anh vẫn luôn lạnh như băng, không có một chút độ ấm nào.

Y cứ như vậy ôm Ngụy Vô Tiện, cả người hơi sững sờ.

Khi Lam Hi Thần đến Tĩnh Thất nhìn thấy cảnh tượng này, y thất thanh gọi một tiếng: "Vong Cơ!"

Không phải là Lam Hi Thần bị dọa sợ, chỉ là bộ dạng này của Lam Vong Cơ Lam Hi Thần chưa từng thấy bao giờ, đầu tóc có chút rối, hai mắt đỏ bừng, đuôi mắt ngấn nước mắt cực kỳ rõ ràng.

Lam Vong Cơ nghe được giọng nói ngẩng đầu nhìn Lam Hi Thần. Lam Hi Thần bước nhanh đến nhìn Ngụy Vô Tiện nằm trong lòng Lam Vong Cơ, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Lam Hi Thần hỏi: "Vong Cơ, Vô Tiện hắn......"

Lam

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-quy-tuc/884798/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.