Chờ khi Lam Vong Cơ đưa Ngụy Vô Tiện tới Tĩnh Thất, Ngụy Vô Tiện lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ, Vân Thâm Bất Tri Xứ vốn dĩ đã yên tĩnh, nhưng hiện tại Lam Vong Cơ đã trở về, toàn bộ Vân Thâm Bất Tri Xứ càng thêm yên ắng, nơi đâu cũng chỉ nghe được tiếng chim kêu.
Ngụy Vô Tiện dựa vào trong lòng Lam Vong Cơ, an ổn ngủ.
Lam Vong Cơ đặt Ngụy Vô Tiện ở trên giường bên trong Tĩnh Thất, hơi thở trầm tĩnh, nhẹ đến mức gần như là không thể nghe thấy. Y không biết trên người Ngụy Anh còn có vết thương nào khác hay không, nhưng y biết người này nhất sẽ chịu đựng, đau chết cũng sẽ không nói với người khác một tiếng.
Lông mi Ngụy Vô Tiện khẽ run lên, Lam Vong Cơ tưởng rằng hắn sắp tỉnh lại, ai ngờ hắn chỉ là nhẹ nhàng nghiêng đầu vào bên trong một chút, ngủ càng sâu.
Lam Vong Cơ nhìn canh giờ, thấy đã sắp tới giờ thì chuẩn bị đứng dậy đi đến Lan Thất, Lam Hi Thần cùng Lam Khải Nhân hẳn là đã đến rồi, phỏng chừng sẽ bàn bạc một số chuyện, Lam Vong Cơ nhất định phải tới.
Trước khi đi y đã cẩn thận đắp lại chăn cho Ngụy Vô Tiện, nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Ngụy Vô Tiện, lúc này mới xoay người rời đi.
Lam Vong Cơ tự mình đưa Ngụy Vô Tiện trở về, chuyện này Lam Khải Nhân mãi sau mới biết được, tuy rằng sau khi biết cũng không nói gì thêm, nhưng vẫn muốn tìm Lam Vong Cơ hỏi rõ ràng.
Lam Khải Nhân sờ râu của mình, hỏi: "Vong Cơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-quy-tuc/884791/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.