Thật ra khi nghe Lam Vong Cơ thừa nhận y là cha của đứa nhỏ trong bụng mình, Ngụy Vô Tiện rất cao hứng, nhưng rất nhanh đã bị hắn đè xuống.
Có gì phải mừng?
Người này nhất định là chưa có thành thân với mình. Nếu không, trong lần đầu tiên gặp mặt đã nói rõ quan hệ giữa hai người. Nhìn bộ dáng khi đó của y, nói không chừng cũng không biết mình đang mang thai. Bây giờ thừa nhận, không biết là y sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình, hay là chỉ muốn đứa con này thôi.
Dù sao, nói tóm lại, y cũng chẳng phải là người tốt đẹp gì.
Ngụy Vô Tiện bỏ qua tất cả những gợn sóng dao động, băn khoăn trong lòng. Có gì phải tủi thân chứ? Người ta không cần mình thì không cần thôi, làm người thì phải có cốt khí. Với bản lĩnh của mình, Ngụy Vô Tiện hắn còn cần dựa vào người khác sao?
Xem ra trước kia, mình đối với người này còn rất có cảm tình, còn để tên cặn bã tra nam như y lừa gạt. Nhưng đó chỉ là trước kia mà thôi, bản thân mình hiện tại tuyệt đối không dễ bị lừa gạt như vậy.
"Nói cho ngươi hay, ta không bỏ đứa nhỏ này, không có nghĩa là ta vẫn thích ngươi. Chỉ là không muốn thương tổn một sinh mệnh nhỏ vô tội mà thôi." Ngụy Vô Tiện nói.
Sắc mặt Lam Vong Cơ chợt trở nên trắng bệch. Mặc dù đã sớm có chuẩn bị, nhưng từ tận đáy lòng dâng lên đau đớn như bị xé rách.
Nhìn y như vậy, Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên cũng theo đó trở nên khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-phi-lai-hoanh-tu/1066477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.