10.
Giang Trừng đuổi Ngụy Vô Tiện đi rồi, rốt cuộc có thể ngủ ngon. Hắn mới vừa nằm lên giường, liền nghe thấy tiếng tru thảm thiết y như đêm qua truyền đến từ phòng Ngụy Vô Tiện.
Giang Trừng mơ mơ màng màng đoán một cái. Tiếng gào tràn đầy khí thế, nhưng nếu so với hôm qua vẫn là thiếu một chút uy lực. Xem ra cú nện kia của Lam Vong Cơ cũng là có hiệu quả...
... Bị Lam Vong Cơ nện?
Giữa cơn hoảng hốt tựa như bắt được trọng điểm, Giang tông chủ mau chóng đứng dậy, triệu tập môn sinh, đá văng cửa phòng Ngụy Vô Tiện. Lại nhìn thấy một màn quen thuộc.
Ngụy Vô Tiện bị nện đau tới khóc ra nước mắt. Hai chân cưỡi lên trụ giường, một tay ôm trụ, tay kia cầm Trần Tình múa may về hướng Lam Vong Cơ, cao giọng gào thét: "Cố ý! Lam Trạm ngươi tuyệt đối là cố ý!"
Đầu tóc Lam Vong Cơ xõa tán, thần sắc vô tội ngồi trên giường. Vẫn như cũ quên đứng lên, chân tay luống cuống muốn tiến lên gần Ngụy Anh để giải thích: "Ngụy Anh..."
Sau tiếng gào mở màn kia, giọng Ngụy Vô Tiện đã hơi khàn. Quá nửa đêm đột nhiên bị vật nặng nện cho một cú long trời lở đất. Mặc dù đã trải qua một lần, nhưng mà cũng không kiềm được cơn kinh sợ: "Ngươi, ngươi, ngươi ngươi... đừng qua đây!"
Lam Vong Cơ nghe vậy, hơi cúi đầu. Ánh mắt ảm đạm xuống không ít. Cánh môi ngày thường nhắp thành một dòng thẳng tắp giờ đây lại hơi cong xuống. Hắn dừng lại, chớp mắt một cái, rồi lại lui lại một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhi-ca-ca-tu-tren-troi-roi-xuong/465078/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.