13.
Lam Vong Cơ không ở lâu, đợi hai người Ngụy Vô Tiện, Giang Trừng cãi được vài câu, thông báo một tiếng với hai người, liền ngự kiếm rời đi. Ngụy Vô Tiện nhìn hướng hắn đi, cau mày, đưa tay vuốt cằm, thần tình nghi hoặc: "Kỳ lạ a..."
Giang Trừng đang dẫn một đội người trở về, thấy Ngụy Vô Tiện như thế, sắc mặt không khỏi ngưng trọng hẳn lên. Chiến sự vừa dừng, ở bên trong bốn gia tộc lớn, tổn thất của Lam Thị và Giang Thị thảm trọng. Người ngựa hai bên thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc. Chỉ cần chút gió thổi, cỏ lay đã run sợ trong lòng: "Làm sao vậy?"
Ngụy Vô Tiện lẩm bẩm nói: "Lam Trạm hắn..."
Giang Trừng càng sốt ruột: "Lam Vong Cơ hắn làm sao?"
Ngụy Vô Tiện chậm rãi phun từng chữ: "Bay nhanh quá nha..."
Giang Trừng: "......"
Chúng môn sinh thấp thỏm không dám thở mạnh theo nhịp Ngụy công tử nhả chữ: "...."
Giang Trừng nghiến răng: "Ngụy Vô Tiện! Ngươi bình thường chút cho ta!"
Ngụy Vô Tiện kỳ quái: "Ta sao không bình thường? Lam Trạm hắn bay thật sự nhanh quá đi! Nhưng mà..."
Giang Trừng lại sốt ruột, e sợ Lam Thị có cái động tác gì: "Nhưng mà cái gì?"
Ngụy Vô Tiện cẩn thận nhớ lại: "Lúc chúng ta bay về đây, Lam Trạm bay chậm lắm." Dừng một chút, y nói tiếp: "Vô cùng chậm. Mới quá trưa chúng ta liền xuất phát. Cho dù Lam Trạm hắn chưa ăn cơm, cũng không thể chậm như vậy đi."
Cái mũi Giang Trừng thổi phì phì: "Ta xem là ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhi-ca-ca-tu-tren-troi-roi-xuong/2322082/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.