Sau khi ngủ một đêm ở Tĩnh Thất, Ngụy Vô Tiện liền trực tiếp trở thành khách quen ở chỗ này.
Giang Trừng tất nhiên không hiểu được, vốn luôn chơi đùa cùng nhau, hiện giờ lại thường xuyên không thấy bóng dáng, buổi tối cũng không biết chạy chơi bời ở nơi nào.
Vừa bị hỏi tới, Ngụy Vô Tiện luôn có thể nêu ra đủ loại lý do không giống nhau để qua loa với y, Giang Trừng cũng lười quản hắn, chỉ cảm thấy hắn đừng có rảnh việc gây rắc rối với Lam Vong Cơ là được.
Chuyện của Thủy Hành Uyên cũng không phải có thể giải quyết trong thời gian ngắn, sau khi tạm thời giảm bớt, Lam Khải Nhân bắt đầu giảng dạy trở lại.
Việc giảng dạy đã trở lại bình thường, có nghĩa là các kỳ thi khác nhau cũng bắt đầu. Nhiếp Hoài Tang tất nhiên là kêu khổ không ngừng, chỉ đành cầu Ngụy Vô Tiện hỗ trợ nhiều hơn. Ngụy Vô Tiện gần đây không vi phạm chuyện gì, cũng không bị chép phạt, đương nhiên chỉ có thể lấy thứ khác đến hiếu kính báo đáp hắn.
Lam Khải Nhân giám sát kỳ thi cũng không thể nào luôn bao quát mọi thứ, Ngụy Vô Tiện liền nhân cơ hội lại ném cho Nhiếp Hoài Tang một tờ giấy nhỏ. Nhưng tờ giấy nhỏ còn chưa bay đến tay Nhiếp Hoài Tang, đã bị Lam Vong Cơ trực tiếp chặn lại. Nhiếp Hoài Tang trong lòng kinh hãi, nhưng thấy Ngụy Vô Đích làm như không có việc gì cười với hắn, rồi lại nháy mắt với Lam Vong Cơ.
Trợn mắt há mồm chứng kiến ánh mắt Ngụy Vô Tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhat-van-thien-hoang/2961521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.