Lam Vong Cơ thắt lưng thẳng tắp quỳ trên sàn nhà lạnh như băng, nhìn chằm chằm ánh nến u ám trước linh vị. Y biết Giang tông chủ còn đang ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, thúc phụ hẳn là cũng sẽ không trách mắng Ngụy Anh quá mức, nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng.
Lúc chia tay, Ngụy Vô Tiện thề son sắt nói hắn có biện pháp, nhưng cũng không biết rốt cuộc hắn có biện pháp gì, nhưng y vẫn tin tưởng hắn như cũ. Y biết Ngụy Vô Tiện bình thường nhìn qua mặc dù tùy tiện, nhưng gặp phải chính sự cũng chưa bao giờ qua loa, ví dụ như Thủy Hành Uyên trừ thủy tuý, ví dụ như trong các kỳ thi của lớp học mặc dù luôn bị bắt quả tang gian lận, đó cũng là hắn đang giúp đỡ người khác.
Tinh thần đang có chút không yên, phía sau bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, y vẫn không quay đầu nhìn lại, ánh mắt trước sau nhìn thẳng về phía trước. Cho đến khi người đó đi tới trước người y, Lam Vong Cơ thấy rõ người đó là ai, hơi ngẩn ra, mới mở miệng kêu: "Phụ thân."
Khóe miệng Thanh Hành Quân treo một nụ cười ôn nhuận, nhẹ nhàng nói: "Đứng lên đi, Vong Cơ."
Im lặng đứng lên, Lam Vong Cơ giật giật khoé môi, lại không biết nên nói cái gì. Y đã lâu không gặp phụ thân, không biết lúc này tại sao lại đến đây.
Thanh Hành Quân biết con trai mình là tính nết gì, hiểu được y cho dù có nghi vấn cũng sẽ không mở miệng hỏi, nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhat-van-thien-hoang/2961509/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.