Vùng Cực Bắc.
Phóng tầm mắt ra xa là một vùng trắng xóa mênh mông, bông tuyết tựa lông ngỗng tụ lại bay xuống, Lam Vong Cơ kéo mũ lên cho Ngụy Vô Tiện, tầm nhìn xung quanh rất hạn hẹp, thế nhưng mơ hồ có thể thấy đằng trước có bốn người đang đi về phía họ.
Bốn người cùng đồng thanh hô: "Đứng lại."
Một ánh sáng trắng xoẹt qua khiến người không mở nổi mắt, ánh sáng trắng qua đi, Lam Vong Cơ mở mắt ra.
Đây là một nơi linh khí dồi dào khác thường, khắp núi khắp đồi đều là hoa thơm cỏ quý, có những loại Lam Vong Cơ còn chưa từng nghe tên, rõ ràng là một đám thần tiên, thế nhưng lại tự tay làm công việc đồng áng chẳng khác gì với dân chúng bình thường ở thế giới ngoài kia.
Đây chính là quê hương của Ngụy Vô Tiện, nơi ở của Thần ẩn Thược Dược.
"Này các tỷ tỷ, đừng hung dữ như thế, Lam Trạm là khách mời của ta đó." Ngụy Vô Tiện đi theo sau mấy nàng kể lể.
"Ngươi đúng là hồ đồ, trộm lệnh bài của Tộc trưởng lén lút ra ngoài, rồi giờ còn dẫn người ngoài về." Cô gái áo trắng khoanh hai tay trước ngực, vô cùng bất mãn nói.
"A Anh vất vả lắm mới trở về được, cô đừng nói đệ ấy thế." Tỷ tỷ áo xanh nói.
"Mấy người cứ suốt ngày nuông chiều thằng bé như vậy." Cô gái áo trắng hậm hực.
Tỷ tỷ áo xanh dùng ống tay áo che miệng cười, "Cô thì không yêu chiều A Anh đấy?"
Bốn người dẫn Ngụy Vô Tiện với Lam Vong Cơ đi vào một sân nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhat-tien-thien/1095665/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.