Ngày hôm sau.
Ngoài cửa sổ chim non líu lo, Lam Vong Cơ mở mắt ra, đẩy cẳng chân của Ngụy Vô Tiện đang gác trên người, y ngồi dậy, nhìn lướt qua gian phòng bừa bộn khắp nơi, tìm thấy đôi giày ngã trái đổ phải, sau khi đi vào, y mới đỡ trán chậm rãi đứng dậy, nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Bất ngờ cảm thấy trán mát lạnh, đưa tay lần sờ, chẳng thấy cái gì hết, ngược lại thấy trên tóc vương một phiến lá không nguyên dạng.
Thế này thật đúng là quá bất nhã, làm trái gia huấn, Lam Vong Cơ từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phạm sai, giờ đây lại nhân lấy kích thích như này mà đứng như trời trồng.
Lúc này Ngụy Vô Tiện đang nằm trên giường lại trở mình một cái, tạo ra chút động tĩnh, vốn Lam Vong Cơ đang không nhúc nhích gì lại nhìn về ohias Ngụy Vô Tiện, vừa hay ánh mắt nhìn thấy mạt ngạch đang quấn trên cổ tay Ngụy Vô Tiện.
Cho dù Lam Vong Cơ bình tĩnh đến đâu cũng không chịu nổi một kích trước mắt này, đồng tử của Lam Vong Cơ đột ngột co rút, không cất được một lời, thời gian trôi mãi, Lam Vong Cơ mới bắt đầu cử động.
Một bên Ngụy Vô Tiện đang vùi trong chăn vờ ngủ không nhịn nổi nữa, hắn đã tỉnh từ lâu, muốn xem thử Lam Vong Cơ sẽ có phản ứng gì, kết quả lại vô cùng yên ắng, Ngụy Vô Tiện chẳng cảm nhận được gì nên mới bèn quay lại, thì phát hiện ra Lam Vong Cơ đứng sững không động đậy.
Xong rồi xong rồi, quả nhiên Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhat-tien-thien/1095661/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.