Phiên ngoại : Rốt cuộc ai mới là người bị bắt nạt
01.
'Cạch.'
Ôn Tình đem bát đũa đặt xuống, khuôn mặt lạnh lùng quét qua bàn ăn. Đôi tay đang vươn đũa gắp thức ăn của Ngụy Vô Tiện run lên hai cái, cảm thấy hình như phong ba sắp nổi lên rồi. Ôn Tình đưa mắt nhìn hắn, gằn giọng:
"Ngươi..."
Ngụy Vô Tiện: "...?"
Ôn Tình im lặng một chút, có vẻ như bất đắc dĩ, mở miệng giáo huấn:
"Ngụy Vô Tiện, ngươi lớn như vậy rồi, sao lại còn bắt nạt con nít?"
Ngụy Vô Tiện mới ăn được nửa bát, sâu sắc cảm thấy khoai tây mà mình lấy hết bản lĩnh đi chợ cò kè mặc cả cũng không còn thơm ngon như thường ngày:
"Hả?"
Ôn Tình lại im lặng, một lúc sau mới nói tiếp:
"A Uyển mách với ta cả rồi."
Ngụy Vô Tiện ngơ ngác hỏi:
"Mách cái gì?"
Ôn Tình thấy hắn đến chết cũng không hối cải, không thể nhẫn nhịn được nữa:
"Ngươi đã làm việc tốt gì chả lẽ trong lòng ngươi không rõ sao?!"
02.
"Ta gây ra chuyện gì?"
Ngụy Vô Tiện khoanh chân ngồi ở đệm cao trên giường đá, tay sờ sờ cằm, suy nghĩ đủ đường vẫn không thể nào mà lý giải được vấn đề. Một cánh tay từ phía sau vươn tới, kéo hắn vào trong một lồng ngực ấm áp. Ngụy Vô Tiện vô thức đẩy Lam Vong Cơ ra, nói:
"Khoan đã Lam Trạm, trước tiên ngươi giúp ta nghĩ một chút."
Khuôn mặt Lam Vong Cơ đã ghé rất sát vào mặt hắn, chỉ một chút nữa là có thể hôn lên, bị Ngụy Vô Tiện đẩy như vậy, khoảng cách giữa hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079441/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.