Editor: cái chương đầy thủy tinh và nước mắt. Tui đọc lần 1, khóc. Đọc lần 2, vẫn khóc. Tới khi edit, lại khóc một lần nữa. Vì cái chương này nên quyết edit đồng nhân này. Tiện Tiện khiến tui cảm động quá rồi!!!
Ngày thứ mười
Từ ngày Ngụy Vô Tiện từ dưới chân núi trở về, hắn liền đem chính mình nhốt trong Phục Ma động, vô luận là ai đi khuyên hắn đều chưa từng ra khỏi. Đối với việc này, Ôn Tình trực tiếp phát hỏa mấy đợt, thậm chí bắt Ôn Ninh đi kéo hắn ra ngoài. Nhưng Ngụy Vô Tiện, một khi đã hạ quyết tâm phải làm gì thì chín trâu mười bò lôi kéo đều không thể làm hắn hồi tâm chuyển ý, đến cuối cùng, Ôn Tình cũng chỉ có thể nén giận, kê thêm mấy đơn thuốc, đốc thúc hắn uống thêm dược.
Cũng là tranh thủ mấy ngày ấy, một chúng gia chủ vì chuyện của Ngụy Vô Tiện mà mở một cái "tiểu Thanh Đàm hội" phong cách dã chiến. Có người nêu ý kiến, Ngụy Vô Tiện cùng Ôn gia dư nghiệt đều không phải giống như trong lời đồn đãi. Đầu tiên, nhìn trên núi, toàn là lão nhược bệnh tàn, như thế nào có thể giống như lời đồn, không việc xấu nào là không làm. Tiếp theo, mấy ngày này, bọn họ tuy không thấy đến bóng dáng Ngụy Vô Tiện, nhưng thường xuyên thấy Ôn Tình mang theo mũ có rèm xuống núi. Qua những lời bọn họ nói chuyện với nhau thì nhìn ra được, Ôn Tình là xuống núi hành nghề y. Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, nhìn bộ dáng Ngụy Vô Tiện nghe được tin sư tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-muoi-lam-ngay-qua-phi-thi-nhay-tai-loan-tang-cuong/217635/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.