Có thể thấy rằng tiêu chuẩn đối xử của Nguỵ Vô Tiện đối với Ôn Uyển Lam Nguyện lúc hơi lớn có chút khác biệt, không phải là nhận nuôi, nhưng quan hệ giống như là nhận nuôi vậy, khi được 12 tuổi, sẽ có tên tự, cùng ra ngoài với các con cháu Lam gia đồng trang lứa khác, Nguỵ Vô Tiện thật sự đã cho hắn cơ hội rèn luyện.
Lúc trở về còn phải nộp bài bút ký săn đêm.
Trước khi được tám chín tuổi, Nguỵ Vô Tiện dẫn A Uyển ra ngoài toàn là đi chơi, thấy hắn vào Vân Thâm Bất Tri Xứ, cả ngày học tập, nói rằng thật đáng thương, có cơ hội là mang Lam Nguyện ra ngoài.
Phụ trách việc dạy học ở Cô Tô Lam thị vẫn tiếp tục là Lam Khải Nhân, hiện giờ Nguỵ Vô Tiện cũng không giống như hồi còn trẻ mà gọi ông là lão cũ kỷ ở sau lưng nữa, Lam Khải Nhân đối xử với hắn cũng tốt, nhưng vị thúc phụ này của Lam Vong Cơ, việc dạy học vẫn cứng nhắc nhàm chán như trước đây, nên Nguỵ Vô Tiện vẫn muốn giải cứu tiểu Lam Nguyện ra khỏi cảnh khổ cực lầm than.
Nhưng cũng không quấy nhiễu Lam Nguyện học tập, chỉ có thể thỉnh thoảng cứu vài lần, thỉnh thoảng dẫn hắn về thăm người nhà họ Ôn.
Nhưng Lam Nguyện thật ra không thấy vất vả, học hành khá nghiêm túc, hết sức cố gắng để không thua kém.
Khi Lam Khải Nhân không có thời gian, ông sẽ giao một ít bút ký để cho Lam Vong Cơ chấm bài, Nguỵ Vô Tiện đặc biệt chú ý đến bài của Lam Nguyện, chữ viết đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876893/chuong-113-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.