Nguỵ Vô Tiện cảm thấy tình cảnh ngày quen thuộc đến mức hình như đã từng nhìn thấy.
Kim Tử Hiên không biết vì sao đột nhiên đến gần Giang Yếm Ly, Giang Yếm Ly như là ngây ngẩn cả người ra, không lui lại, mắt nhìn thấy hai người sắp dính vào nhau, dưới tình thế cấp bách Nguỵ Vô Tiện trực tiếp nhảy ra.
Việc can thiệp này, đương nhiên chọc giận Kim Tử Hiên, cứ bị quấy rầy mãi, sức chịu đựng luyện tập được sau khi kế vị tông chủ rốt cuộc không còn lại bao nhiêu, muốn bùng nổ ngay tại chỗ.
Nguỵ Vô Tiện thấy vậy thì ra vẻ, muốn bùng nổ thì bùng nổ đi! Hắn sợ y chắc?
Kim Tử Hiên muốn đánh nhau với hắn, hắn sẵn lòng thôi, nóng lòng muốn thử, nhưng Lam Vong Cơ cũng ở đây, cứ che trước hắn, bảo hộ hắn kín mít, không lộ ra ngay cả một góc áo.
"....."
Tình cảnh này quá mức quen thuộc, quen thuộc đến nỗi Kim Tử Hiên thấy Lam Vong Cơ lại càng nổi giận hơn.
Nhưng lo là Giang Yếm Ly đang ở đây, nên Kim Tử Hiên nghẹn nghẹn, cố kềm chế được chính mình, miễn cưỡng nén lại.
Tiếp tục căm tức nhìn Lam Vong Cơ, cho dù y cũng nhìn ra được là Lam Vong Cơ chỉ là đi theo Nguỵ Vô Tiện, nhưng mà lần nào cũng có phần Lam Vong Cơ, y làm sao mà không giận cho được – tìm được bạn thì có thể làm vậy sao? Có đạo lữ là giỏi lắm hả?!
Nguỵ Vô Tiện ở sau lưng Lam Vong Cơ kéo kéo ống tay áo, Lam Vong Cơ không tránh ra, thì hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876875/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.