Theo quy củ, trước ngày thành hôn phải cách ra mười ngày, nhưng nói đúng ra, khi quay về hắn vẫn chưa ở Vân Mộng đủ mười ngày.
Ngày cuối cùng, Nguỵ Vô Tiện rời khỏi Liên Hoa Ổ treo đầy lụa là gấm vóc màu đỏ, bị đưa đến thành Cô Tô dưới chân núi Vân Thâm Bất Tri Xứ, nói đưa cũng không đúng lắm, là hắn tự mình ngự kiếm, khoảng cách xa như vậy, nếu theo tập tục của người bình thường, sẽ để cho người ta khiêng kiệu đi, cho dù người khiêng kiệu không mệt thì hắn ngồi bên trong kiệu cũng sẽ ngồi đến héo mòn.
Người của Cô Tô Lam thị tới, nhưng không phải là Lam Vong Cơ, bọn họ vẫn không thể gặp mặt.
Đón dâu là nghi thức đầu tiên, đường xá xa xôi, dẫn mọi người tới thành Cô Tô nghỉ ngơi trước, xác thật là để giảm bớt mệt mỏi cho Nguỵ Vô Tiện vào ngày đó, chi tiết này, cũng là coi trọng.
Liên Hoa Ổ sớm đã bố trí thoả đáng, càng gần tới ngày càng náo nhiệt, mọi người ngoài Vân Mộng từ lâu đã biết tiên phủ Giang thị có đại hỉ sự. Càng biết rõ nhân vật chính thành thân với ai.
Nguỵ Vô Tiện mỗi lần cùng Lam Vong Cơ trở về, nhất định là muốn lôi y đi dạo khắp nơi, ở đâu cũng có người quen biết hắn, trước hết đều kinh ngạc vì thiếu niên có thiên tư hơn người này lại bất ngờ phân hoá thành Khôn Trạch, sau đó gặp được công tử Càn Nguyên có trang phục và khí độ bất phàm kia, ấn tượng khắc sâu.
Mà nay, cuối cùng thật sự là thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876871/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.