Lại là năm ngày.
Sau khi phân hoá hoàn toàn thì kỳ mưa móc vẫn là kéo dài năm ngày, trong khoảng thời gian này, Nguỵ Vô Tiện chỉ ngưng vài lần để ngủ, mà cũng không ngủ lâu, vừa hơi hồi phục thể lực là tỉnh lại, vừa tỉnh lại là hướng về người ta mà cọ xát lấy lòng, nhưng ý thức vẫn rõ ràng, không giống như trước kia khi bị tình dục khống chế là thần trí không còn tỉnh táo nữa.
Cho nên muốn quản cái miệng của hắn cũng không quản được, buộc Lam Vong Cơ nhiều lần phải dùng hành động thực tế để ngăn những lời nói ngày càng cố ý nói bậy nói bạ của hắn, Nguỵ Vô Tiện chịu đựng không nổi đành phải nhẹ giọng xin tha, quả đắng đã gieo, giờ đến phiên Lam Vong Cơ không chịu buông tha, càng mạnh bạo hơn, hung hăng giày vò phần cơ thể mềm mại khó chịu đựng nhất trong cơ thể, lúc này người đó mới thất thần, hoặc là trong cơn khoái cảm kịch liệt không thốt nên lời.
Trong năm ngày này ngoại trừ khi hôn mê là thân thể được tắm rửa sạch sẽ, còn ngoài ra luôn trong tình trạng hỗn độn, dấu vết của tình dục rải khắp, eo bụng, hạ thể, phần đùi bên trong dính đầy chất lỏng màu trắng đục chảy lan tràn khắp nơi, hậu huyệt cứ liên tục bị đâm vào, sau khi chịu sự thâm nhập, bị nhiễm đầy nước trơn bóng càng hiện ra hình dáng mềm mại, trước khi tiến vào lần thứ hai, thoạt nhìn sợ hãi, hơi co rúm lại, Lam Vong Cơ để dương v*t lên, vẫn có thể ngay lập tức nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876869/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.