Hai tháng sau, ở Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Rốt cuộc cũng chờ được đến lúc Lam Vong Cơ ra khỏi từ đường, cúi người chào những người dự lễ, mọi người đáp lại, chính là dùng cách chào đối với người đã trưởng thành... Rõ ràng mặt trời đã lặn, hoàng hôn đã buông xuống, phía chân trời chỉ còn lại chút ráng chiều, mà Nguỵ Vô Tiện vẫn thấy trước mắt sáng trưng, nhìn đến ngây người, thoáng có cảm giác như chóng mặt hoa mắt.
Dù xem đến mức cực kỳ cao hứng, hắn cũng không cho phép mình thể hiện ra trước mặt mọi người, nếu như hôm nay không phải là một dịp trịnh trọng, thì hắn đã sớm nhào qua bên đấy rồi.
Thích đến mức ước gì có thể đem Lam Vong Cơ giấu thật kín mới chịu.
Nhìn chằm chằm không chớp mắt, toàn bộ quá trình cử hành quan lễ * hôm đó kéo dài từ giờ mẹo tới giờ thân (khoảng 10 – 12 tiếng),từ sáng sớm đến hoàng hôn, từ một tháng trước đã chọn ngày, rồi chuẩn bị, đến hôm nay theo trình tự từng bước, phải thay đổi khoảng bốn lần trang phục, mỗi một lần thay quần áo mới là chiếc mũ đội đầu tương ứng lại càng phức tạp hơn, chiếc áo choàng trắng như tuyết cuối cùng này dài đến chấm đất, nhưng vị trí thêu hoa văn mây cuốn vẫn không thay đổi.
* Quan lễ: là lễ đội mũ khi được 20 tuổi
Đệ tử bổn gia Cô Tô Lam thị không chỉ có mạt ngạch, mà trên quần áo cũng có hoa văn mây cuốn, nhưng dù đều là huyết mạch trực hệ, nhưng áo khoác của Lam Vong Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876857/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.