Phía trước là một đám lửa lớn.
Cả người bị giam trong biển lửa, mờ mịt hoảng hốt, không rõ tại sao lại vậy, mùi gỗ cháy pha lẫn mùi máu, khiến người ta cảm thấy buồn nôn, ý thức hỗn độn, hắn khó khăn hít vài hơi, không biết phương hướng, chỉ biết nghiêng ngả lảo đảo đi về phía trước, nhìn không rõ người đang ngã gục ở phía trước.
Đi đến trước người nọ, quỳ xuống, một bộ bạch y nhiễm máu tanh nồng, run rẩy lật qua, mạt ngạch vân văn, gương mặt xa lạ, mũi miệng trào huyết, đã không còn thở nữa.
『a......』cố gắng kềm chế, vẫn không thể không đau đớn mà than nhẹ một tiếng.
Gốc cây cổ thụ phía sau bị cháy rụi ngã xuống, bốc lửa lên, tro bụi bay khắp nơi.
Biết rõ đây là đâu, chính là Vân Thâm Bất Tri Xứ, Vân Thâm Bất Tri Xứ bị lửa lớn thiêu đốt....
Xa xa có tiếng người truyền đến, đao kiếm ánh lửa, phù chú nổ vang.
Bầu trời đêm không trăng không sao, toàn bộ do ánh lửa đỏ như máu chiếu sáng, tay nắm chặt, là linh kiếm luôn bị vứt lung tung nhờ người nọ dặn đi dặn lại mà vẫn còn trong tay, hắn chạy tiếp, dựa vào trực giác đi tới một nơi, càng chạy càng nhanh, tim đập rối loạn, lo sợ không yên, rốt cuộc trước mắt có bóng người lay động, bóng dáng in trên mặt đất xiêu vẹo.
Đưa lưng về phía hắn đều là những người mặc bạch y đeo mạt ngạch, xông lên phía trước, định dò hỏi, thì một người có gương mặt quen thuộc nhưng lại xa lạ, sắc mặt tái nhợt xoay người hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876786/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.