Tới tối, Lam Hi Thần cầm đồ ăn tới Tĩnh Thất, lại thấy Lam Vong Cơ ở hậu viện vừa làm xong cơm tối. Y còn chưa biết đệ đệ nhà mình có thể nấu nướng được, mà làm ra đồ ăn hương vị, màu sắc đều rất là ổn thỏa. Y còn đau lòng Lam Vong Cơ phải xuống bếp, lại thấy nụ cười hạnh phúc trên mặt hắn. Đó là dáng vẻ sinh động y từ mười mấy năm trở lại đây chưa bao giờ thấy trên mặt Vong Cơ.
Ngụy Vô Tiện ngồi xuống cạnh bàn đã thấy Lam Hi Thần đứng tựa cửa. Y vội vàng tiếp đón: "Huynh trưởng, người tới đúng lúc lắm. Bọn đệ sắp ăn cơm."
Ngụy Vô Tiện thấy Lam Hi Thần mang theo hộp đồ ăn, nghoẹo cái đầu: "Huynh trưởng còn tự mang cơm theo sao?" Lam Vong Cơ bưng canh nóng đặt lên bàn, lúc này mới đến tiếp đón Lam Hi Thần: "Huynh trưởng, cùng ăn?"
Đối với Lam Hi Thần mà nói, có thể thưởng thức thứ Lam Vong Cơ chính tay làm ra là hấp dẫn không nhỏ. Y cầm đồ đi tới bàn ăn ngoài trời ở hậu viện: "Vong Cơ, huynh trưởng không biết ngươi tự làm được, cho nên mang thêm cơm tối cho đệ và Vô Tiện."
Lam Gia có luật không thể lãng phí thực phẩm. Lam Vong Cơ nhận hộp đồ ăn trong tay Lam Hi Thần. Hắn làm cơm chỉ có phần cho hai người. Hắn liền lấy ra phần cơm cho một người từ trong hộp, tất cả đồ ăn còn lại đều bỏ vào trong nhẫn trữ vật. Lam Hi Thần thấy Lam Vong Cơ làm vậy, cũng không biết nghĩ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-lac/2676790/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.