Phiên ngoại: Bạc khâm noãn
Thác nước bên ngoài động rào rào đổ xuống suốt đêm, tiếng động có tác dụng giúp người ta dễ ngủ hơn, nhưng đối với việc dập tà hỏa thì hình như không hữu dụng cho lắm. Nằm bên trên giường đá, rồng trắng thân hình vẫn đồ sộ như cũ có thể chiếm hơn một nửa sơn động khẽ hé mắt ra, nhìn từng sợi nắng rơi nghiêng vào trong sơn động, đoán chừng lúc này đã là giờ nào rồi. Y hơi cựa mình một chút, đưa mắt nhìn xuống hồ ly được bọc trong áo ngủ bằng gấm đang nằm ở bên dưới sợi râu rồng.
Vật nhỏ một thân lông mượt mà đen như mực, dường như còn chưa tỉnh ngủ, cả người cuộn tròn thành dáng vẻ cực kỳ dễ bắt nạt, nhưng lá gan thật ra lại lớn hơn trời, một chân trước để ở vảy ngược của rồng trắng, đôi mắt cong cong như vầng trăng non khép hờ, đôi tai nhọn thỉnh thoảng lại run lên giống như bị ngứa, hơi thở nhẹ nhàng bình ổn, nhưng với khoảng cách gần như không tồn tại giữa hai người lúc này thì y vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm như có như không.
Tiếp đến, một cái móng vuốt khác lại đáp lên cổ rồng, sờ soạng xuống bên dưới khoảng ba tấc, hồ ly mơ mơ màng màng hé miệng:
"Lam Trạm à, ngươi to thật đấy..."
"..."
Đại khái là hắn muốn nói về kích thước cơ thể, nhưng hướng đi của móng vuốt lại cực kỳ mơ hồ. Chẳng qua Lam Vong Cơ vốn là một người rất thẳng thắn thành khẩn, cho nên y thật sự đã hiểu sai, thế là y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-kiep-hau-du-sinh/883819/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.