13.
Bữa tối bắt đầu bằng một bầu không khí xấu hổ cùng trầm mặc.
Hôm nay Ôn Tình dẫn theo Ôn Ninh ra ngoài hái thuốc, cho nên Ngụy Vô Tiện đợi mãi cũng không thấy đồ ăn của mình đâu. Hồ ly vốn đã bị cơn ác mộng kia quấy nhiễu đến mức đau đầu nhức óc, tỉnh lại một lúc lâu rồi mà cả người vẫn còn ngơ ngẩn, tận đến khi nghe thấy bụng của mình rất không nể tình mà phát ra một tiếng kêu nhỏ. Hắn cùng đồ đệ nhà mình mắt to trừng mắt nhỏ, sau đó Lam Trạm lập tức quay đầu sang chỗ khác, để lộ vành tai hơi hơi ửng hồng.
Lần này đến lượt Ngụy Vô Tiện bị chọc cười, đứng dậy vỗ vỗ đầu thiếu niên:
"Đến đây, sư tôn tự tay trổ tài cho ngươi xem."
Nhưng khi thực sự đứng trước gian bếp sạch tinh lạnh lẽo, hắn mới hiểu được hai chữ "khó khăn" viết như thế nào.
Ngoại trừ việc làm bộ làm tịch ném vào trong nồi một nắm ớt to, cộng với việc ra sức châm lửa thổi gió vào bếp lò làm cho khói đặc ùn ùn bốc lên từ trong động hồ ly, bên ngoài nhìn vào thì chẳng khác gì chuẩn bị có người cưỡi mây đạp gió thăng thiên thì hắn cũng chẳng làm được gì hữu ích hơn. Khói vừa dày vừa sặc mùi ớt, đến mức Lam Trạm gần như ngã nhào, mau chóng xô cửa động chạy ra ngoài mới tránh được số phận phải độ kiếp phi thăng trước thời hạn.
Ngụy Vô Tiện chống hông giơ cái muỗng to lên nhứ nhứ về phía Lam Trạm, lên án thiếu niên kia không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-kiep-hau-du-sinh/883807/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.