Gã cháu trai kia bị khí thế của Ngụy Vô Tiện dọa sợ, nào dám nhiều lời, Ngụy Vô Tiện lại nói: "Bắt đầu đi."
Gã cháu trai không hiểu mô tê gì: "Hả?"
Ngụy Vô Tiện nói: "Cách triệu hoán khẩn cấp con yêu tà đó, chắc nó đã dạy ngươi rồi, đúng không?"
Gã cháu trai nói: "Tiểu tiên sư, đến chuyện này mà ngươi cũng biết nữa sao? Ngươi thật quá thông minh rồi."
Không liên quan gì đến việc thông minh hay không thông minh, Ngụy Vô Tiện chính là chuyên gia về phương diện này, hắn kết giao với nhiều yêu tà, kiểu dùng con người làm mồi nhử thế này, hơn phân nửa sẽ giữ lại một tay, để lại một đường lui cho mình phòng chuyện bất trắc.
Gã cháu trai đưa bọn họ vào phòng của lão đầu trồng sen, lúc này bọn họ mới biết sao Lam Vong Cơ đi vào từ bên ngoài mà lại bước ra được từ trong nhà. Trên bức tường bên hông nhà, bị khoét ra một cái lỗ lớn...
Gã cháu trai cảm thán: "Vị bạch y tiên sư này, bề ngoài nhìn văn tĩnh thanh lãnh thế này, không ngờ làm việc lại... cuồng dã như vậy."
Ngụy Vô Tiện tỏ vẻ đồng ý: "Phải đó, y đúng thật là rất cuồng dã." Sau đó cong cong hai mắt nhìn về phía Lam Vong Cơ, ý vị thâm trường liếc y vài lần, mí mắt Lam Vong Cơ run lên, hơi rũ mắt xuống. Ngụy Vô Tiện lại quay qua nhìn tên cháu trai, tuy rằng khóe miệng vẫn mỉm cười, nhưng ý cười trong đôi mắt kia đã hoàn toàn biến mất: "Khuyên ngươi đừng nghĩ đến việc giở trò trước mặt ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-khon-can-quyet-dau/424211/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.