Ngụy Vô Tiện xoay Trần Tình trong tay, đi dạo một vòng, tỉ mỉ quan sát căn phòng này. Nhưng bởi vì căn phòng này cũng khá nhỏ hẹp, chưa đi được mấy bước, hắn đi tới cửa ra vào và cửa sổ rồi, sau đó nói: "Không có sơ hở."
Lam Vong Cơ gật đầu, vừa rồi khi vừa vào đây, y cũng đã thử qua rồi. Đây là một không gian khép kín, không có cách nào có thể phá từ bên trong, nếu người thi thuật không mở ra, họ sẽ mãi bị nhốt ở đây.
Ngụy Vô Tiện tức giận đạp một cú vào tường, còn chưa kịp mở miệng mắng, cái khe cửa kia lại mở ra. Vẫn là đôi mắt đó, vẫn là ý cười đó, yêu quái kia nói: "Đừng đá đừng đá, đừng phí sức nữa, chờ ta đạt được mục đích rồi, ít nhất cũng sẽ để thi thể các ngươi lành lặn ra ngoài, ha ha ha."
Còn chưa kịp hỏi gì thêm, nàng liền đóng khe cửa lại. Không còn cách nào khác, hai người chỉ đành ở lại trong phòng. Qua một hồi lâu, sáo trong tay Ngụy Vô Tiện xoay càng lúc càng nhanh, hắn nghĩ, nếu không thể phá không gian này bằng linh lực, vậy thử dùng "cách" khác xem sao...
Hắn giương mắt nhìn Lam Vong Cơ một chút, Lam Vong Cơ này không hề biết gì về quỷ đạo, cho nên hắn chỉ là thử một chút thôi, chắc Lam Vong Cơ sẽ không phát hiện ra được gì đâu. Hắn đưa Trần Tình lên môi, thổi một đoạn ngắn, Lam Vong Cơ còn chưa lên tiếng hỏi, yêu quái ngoài cửa lại tới, nàng mở khe cửa ra, nói: "Tiếng sáo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-khon-can-quyet-dau/424190/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.