Ngụy Vô Tiện vì không muốn bị người khác nhìn thấy nên mới theo Lam Vong Cơ đi đường nhỏ. Kết quả, ra khỏi Tĩnh thất chưa được hai bước, còn chưa có cơ hội bước lên con đường nhỏ kia, hắn đã bị người không muốn nhìn thấy nhất, nhìn thấy.
Hơn nữa, Lam Vong Cơ còn bỗng nhiên thốt ra một câu kinh thiên động địa này là sao? Ngươi không thấy thúc phụ ngươi đang phải dùng một tay đỡ lấy ngực trái của mình sao?
Ngoại trừ Lam Vong Cơ ra, ba người đều kinh ngạc không chịu nổi. Nhưng mà Ngụy Vô Tiện dù sao trải qua Xạ Nhật chi chinh, dẫn già trẻ một mạch Ôn thị chạy trốn lên Loạn Táng Cương, luôn đứng ở đầu sóng ngọn gió, có sóng to gió lớn nào mà hắn chưa từng thấy qua chứ. Ngụy Vô Tiện đã rèn được năng lực chịu áp lực cường đại, là người phản ứng lại nhanh nhất, vội vàng nói: "Không phải không phải! Cái này..."
Lam Khải Nhân có thể nói là già nua ích tráng, vậy mà còn che ngực, nghe được tiếng của Ngụy Vô Tiện còn không quên trừng hắn một cái, cao giọng cắt đứt hắn: "Vong Cơ! Ngươi đang làm gì vậy? Quả thực hồ nháo!"
Đây là Ngụy Vô Tiện a! Ngụy Vô Tiện! Là tên Ngụy hầu tử đã đem Vân Thâm Bất Tri Xứ hơn ba ngàn gia quy giẫm dưới gót chân mà chà đạp! Cũng may Lam Khải Nhân vốn thân cường thể kiện, bằng không thì đã tức tới tắt thở mà chết!
Lam Vong Cơ mím môi, sau đó cởi mạt ngạch đang buộc trên trán ra, nhét vào tay Ngụy Vô Linh còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-khon-can-quyet-dau/424179/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.